Nhật kí tuần tra: con chó trắng đêm rằm

Tác Giả : oscar0212
Nguồn : Voz

Nhật kí tuần tra 1 : con chó trắng đêm rằm.

Tôi vốn không phải là kẻ mê tín dị đoan, càng không phải là kẻ tin sái cổ vào những thứ mơ hồ, công việc tạm thời hiện tại của tôi lại càng không cho phép tin vào những thứ đó. Nhưng người ta nói có thờ có thiêng, có kiêng có lành. Ma quỷ, âm dương… vốn dĩ nó là những thứ mà người Việt ta chịu ảnh hưởng của tàu khựa nhằm trấn an tinh thần giúp con người có thêm niềm tin át đi những nỗi sợ mơ hồ để yên tâm làm việc hơn.

Những gì tôi viết sau đây không phải là mị dân hay tuyên truyền dị đoan mà chỉ là những ghi nhận qua sự quan sát, gặp phải trên đường tuần tra ban đêm, gió thì dĩ nhiên là có nhưng chỉ khoảng 15-20% tăng thêm sự kì bí.
Đi đêm có ngày gặp ma, ấy vậy mà công việc tạm thời của tôi thì lại toàn đi vào ban đêm, giấc sớm cũng 21h, trễ thì cũng 23h kéo dài cho đến 3-4h sáng hôm sau. Đình thần Bình Quới nằm ở Linh Đông Thủ Đức tôi cũng chưa vào, chỉ đi ngang qua thấy cổng ghi như thế, cổng đình ở đường Linh Đông, đi vào trong cái cổng đó là đi tắt băng đường ray qua PVĐ, chỗ đấy có đèn đường nhưng leo lét, lại gần khúc cua đường ray xe lửa, không khí ảm đạm, xéo bên kia đường LĐ lại là con đường dắt vào khu đất đỏ có cây cầu sắt bắc ngang, ban đêm đi ngang cây cầu sắt bé tí đường đất, từ đình đi vào đường đất đỏ quẹo phải đi về công an phường, quẹo trái đi ra 1 khu nhiều nhà to nhưng âm u lạnh lẽo, ngay đó là 1 đống nhà hoang nát bươm, chỗ này ngay ngã 4 kha vạn cân – phạm văn đồng – đường linh đông, rất nhiều “gà”, có lần đuổi theo tụi bán “đá” lẻ vào trong nhà hoang này thì mất dấu, những ngôi nhà ẩm thấp hôi hám trên tường chi chíut vết đạn nghe cs khu vực nói hồi xưa chỗ này xã hội đen thanh toán, bắn nhau chém nhau toán loạn, ở đây trên những ngọn dừa vắt vẻo những tàu dừa khô kêu kẽo kẹt, rùng mình kinh khủng.

Hôm đó tổ tuần tra đang ngồi ăn mì trên phường, đó là 1 đêm rằm tháng 3/2014, cũng không hẳn rằm nữa mà 17 âm rồi nhưng trăng vẫn rất sáng, nghe tin báo ở khu đình có 1 bà già đang đập phá nhà mình và cười khóc điên loạn, chúng tôi lập tức lên đường, đến nơi thì dân tụ tập cũng khoảng 15-25 người, hàng xóm không à, thấy công an tới nên họ lủi thủi về nhà, phần vì khuya phần vì mất công bị hỏi han vớ vẩn nên họ về nhà, chỉ còn lại 4 công an, và bà già đó, bà quần áo xộc xệch, mắt điên dại cứ lấy tay cào vào cửa nhà mình, miệng gầm gừ hè hè :
– h h h h ừ…m m mở c c cửa rrrrrrra !!! h h h hừ hè hừ
Bên trong nhà ánh sáng đèn thờ leo lét, nói về bà này, chồng bà đi buôn trên mạn Lâm Đồng rồi mất tích không về, bà ở vậy nuôi 2 đứa con, suốt cả mười mấy năm nuôi con tảo tần, 2 ae nhà đấy cũng thương mẹ nhưng sức học chỉ bình thường, hết cấp 3 rồi đi làm công nhân, rồi đột nhiên không hiểu sao 2 đứa đều nghiện ngập hút chích, 1 đứa phê thuốc rồi lao xuống con rạch ngay cầu sắt chết, mấy tuần sau con em cũng thơ thẩn rồi bị xe lửa tông nát bấy người, bà già trở nên điên loạn, hàng xóm nói trước khi 2 con bà nghiện, bà đi chợ rồi mang về 1 con chó trắng đẹp lắm, con chó rất khôn nhưng hiếm khi sủa, suốt ngày chỉ ở nhà mặc dù cổng mở nó cũng không ra đường, từ ngày con chó về thì không hiểu sao bà có tiền, không nhiều nhưng đủ gọi là có dư chút đỉnh, ngay cả khi con bà nghiện ngập nhà bà vẫn như thế, chả sụt tí tiền nào.
Người ta kể cái hồi 2004 đó đêm đêm người ta hay nghe chó nhà mình sủa nhát gừng về đêm rồi im bặt, từ từ con chó nào cũng yếu yếu dần đi rồi chết, mà lúc chết thì cứ bủn ra hôi thối kinh khủng, có nhà thấy con chó đứng trước nhà sủa nhát gừng rồi vào nhà cụp đuôi cứ nằm lì 1 chỗ đến tối thì chết, tiếc của định thịt thì ôi thôi, con chó mềm nhũn và rất thối tanh tưởi, chó chết dần dần không phải đồng loạt nên người dân không nghĩ là có gì đó kì bí. Chỉ duy nhất con chó nhà bà này không sao, sau khi 1 con chó nữa chết, nhà chủ tiếc quá đem đi thiêu thì đột nhiên con chó nhà bà cắn đứt xích rồi bỏ đi.

Rồi thế là con bà nghiện, mà chúng mới chơi đã nghiện nặng chỉ trong vòng mấy tháng là đã lảm nhảm 1 mình phê thuốc tỉnh dậy cứ ngồi cười khềnh khệch như tâm thần, bà khổ tâm hết sức nhưng không báo công an. Bà sợ người ta đem con bà đi cai nghiện để rồi bà ôm cái sự sai lầm đó, con bà chết đứa nào khám nghiệm tử thi cũng thấy trong dạ dày có lông chó, ma tuý thì chơi liều cực nặng. Bà đột nhiên trầm tính sống khép kín lại, thờ cúng nhiều hơn, có mấy đứa cháu họ dưới quê lên học và làm công nhân ở với bà, có lần bà lên phường làm giấy cho mấy đứa cháu đó thừa kế căn nhà, bà thở dài rồi nhìn ra cổng uỷ ban:
– ki ki về nhà đi đứng đó làm gì….

Trở lại với hiện tại bà như hoá điên, 3 đứa cháu khép nép vào công an sợ hãi:
– cô ơi huhuhuhu cô ơi đừng vậy mà
Rồi chúng chắp tay vái trời phật, 1 đứa nói với chúng tôi: “em đi gọi thầy” rồi nổ máy xe đi, tôi mạnh dạn đẩy cửa ra thì bà vẫn đứng đó cào vào không khí vô hồn như kiểu đó là bức tường vô hình chứ không phải là cửa sắt. Rồi đột nhiên có con chó trắng chạy từ phía con đường bên kia ngồi xuống sủa nhát gừng, bà im lặng nhìn con chó miệng lắp bắp:
-kkkk kkk kk i ki kiiiii

Anh tổ trưởng thì lấy tay vỗ vào bà:

– cô ơi, cô, cô tỉnh táo không, nhìn con này

Bà vẫn nhìn ra bên xéo kia đường, con chó nhìn tụi tôi gầm gừ sủa rồi bỏ chạy. Đúng lúc này sư cô tới, vừa xuống xe cô đã “nam mô bổn xư thích ca mâu ni phật” rồi lầm bầm tiếng gì đó. Chúng tôi chắp tay cúi chào cho phải lễ, sư cô vẫn lầm bầm đọc tay trái niệm trước miệng, tay phải đưa ra búng búng cái gì đó, bà già ré lên rồi ngồi bịch xuống, 2 đứa cháu gái xà vào ôm bà, bà ngất lịm, anh tổ phó bay lại anh giật mình nhìn bọn tôi đầy sợ hãi nhưng miệng nói “không sao đâu”. Rồi sư cô nói:

– mô phật! Các thí chủ tốt nhất không nên ở đây, 4 anh công an này, tôi biết các anh là người vô thần, nhưng sự việc tối nay quá nhiều rồi, chả phiền tôi có thể đưa nữ thí chủ và người thân vào chùa tịnh đêm nay được không?

Anh tổ trưởng chắp tay đáp lễ:

– mô phật, thưa sư cô, người phụ nữ này đã ngất đi, bây giờ đưa bà ấy lên trạm xá sơ cứu rồi để 2 cháu gái cô ấy xử lí ạ

– vâng anh nói chí phải

Rồi anh tổ trưởng nổ máy xe hơi, thằng H và tổ trưởng, 1 đứa cháu gái, 1 đứa cháu trai, 1 ni cô đưa bà già lên trạm y tế, ở lại căn nhà đó còn tôi và tổ phó, sư cô với đứa cháu gái lớn. Sư cô rút trong tay nải ra 1 số lá bùa, tôi với anh tổ phó ở lại để trông nhà chờ cho người thân về giao lại thôi, nghề của bọn tôi không cho phép tin vào những thứ đó, rồi sư cô dán lá bùa lên hết các cửa và cửa sổ, lại lấy mấy tờ giấy màu đỏ khác đốt cũng với 1 thau muối, gạo lấy trong bếp, thấy vậy nên tôi cũng vào phụ, anh tổ phó thì đi ngó nghiêng xung quanh, xong rồi sư cô cầm hạt tràng đi xung quanh nhà rải đều gạo muối với tro tàn của tờ giấy xung quanh nhà, cứ đến cửa hay cửa sổ sư lại lầm bầm:”nghiệp chướng, nghiệp chướng” rồi cô ngồi giữa nhà đọc kinh, cháu bà già ngồi theo, tôi miễn cưỡng ngồi theo cho phải lí, sư đọc kinh, rồi có tiếng sủa giật lại, đang đứng gió thì ở cửa gió thổi vào, nhẹ nhưng lạnh ngắt, sư vừa dứt bài kinh đến 15p, 2 chân tôi ngồi xếp bằng tê rần, tổ phó thét lên gọi tên tôi:

-B….., ai đi xuống đây, không xuống tao bắn

Tôi lao ra rút súng, luống cuống cặp đèn pin vào súng theo hướng tổ phó chỉ đèn giương súng thì thấy bóng đen từ nóc nhà bà già nhảy xuống, không hình như là màu trắng mới đúng, từ nóc nhà cấp 4 chừng 3m thôi nhảy xuống nhưng không nghe tiếng động rồi bỏ chạy, nó chạy về phía bên kia đường, tôi và tổ trưởng rượt theo, lúc đó gió lay cành cây xào xạc lạnh ngắt, đuổi theo cái bóng đó thật mệt, nhưng nó có vẻ lạ, nhìn ra hình người nhưng nhỏ bé lại như kiểu có đuôi hình như vừa chạy vừa cười, đuổi đến cây cầu sắt thì mất tích, tổ phó nhìn tôi xanh mặt ông thở hổn hển gác tay qua vai tôi định bắn thứ gì sau lưng tôi nhưng súng không nổ, tôi quay lại thì thấy cái bóng đen đó cúi xuống bò thành con chó trắng gầm gừ, nó cười như sủa, tôi sợ đái ra luôn, không khí thì cứ như có cái tủ lạnh phà vào, giật mình tôi sờ lấy hạ bộ tay dính đầy nước vuốt lên mặt mình thì rùng mình thấy tôi đang ngồi bệt xuống đất, anh tổ phó thì đi dật dờ như thằng say ra chỗ cầu sắt, nhưng không thấy con chó đâu, tay ảnh vẫn lăm lăm khẩu k54, tôi sợ quá đưa tay xoa vũng nước ..ái dưới đất rồi lao theo ảnh xoa lên mặt ảnh, ảnh cứng người rồi đẩy ngã, chỉ khoảng 1 phút sau anh định thần lại, nhưng 1 phút đó là 1 phút dài kinh khủng của tôi, sợ hãi, run rảy, tôi tháo hộp tiếp đạn của ảnh và của tôi ra, vừa lúc ảnh định thần lại được và ói ra rất nhiều buông câu chửi thề:

-dm dm dm dm dm

Lúc này thì anh tổ trưởng và thằng H tới, nhìn 2 ae ngồi bệt đất đỏ, quần tôi sũng nước, 2 người kia không khỏi thất kinh, lại dìu, thằng H lôi tôi đứng dạy bất ngờ buông ra chửi thề:

– Dm dm sao nóng vậy, cc cái ve áo mày, sao nóng vậy

Tôi sờ lên thì quả là nóng nhưng không đến nỗi bỏng tay. Định thần lại 4 người lên xe về nhà bà già cách đấy chừng 600m, lên xe tôi kể từ đầu đến cuối những gì còn nhớ, 2 người kia nửa tin nửa sợ, về đến nhà bà già thì sư cô vẫn còn tụng, đợi 10p thì cái quần nó khai kinh khủng, sư cô nói:

– ta biết rồi, 2 thí chủ gặp may đó, những việc âm dương như này ta không dám nói cho các cậu nghe, thôi thì việc nhà nữ thí chủ này tôi cũng làm xong.

Chúng tôi chắp tay tạ lễ sư cô. Đứa cháu đưa sư cô phong bì, sư cô không lấy mà bảo mai đi mua đồ ăn tặng người nghèo vô gia cư
Rồi sư cô chắp tay mô phật chúng tôi, chỉ vào ve áo tôi:
– mô phật, mấy cậu nên giữ cái này phải thật cẩn thận, nó là bùa hộ mệnh của các cậu đó.

Rồi từ biệt, đường ai nấy đi, lúc này đứa cháu khoá cửa và lấy xe đi theo ni cô, ni sư về chùa, trên đường về chúng tôi ai nấy đều khó hiểu, ai đã làm gì, bóng đen trên nóc nhà nhảy xuống là gì, sao anh tổ phó muốn bắn thứ gì sau lưng tôi, rồi anh định nhảy xuống rạch nữa, hôm sau về lắp đạn mã tử vào 2 súng vẫn nổ, viên đạn đầu trong băng của ảnh cũng nổ. 1 loạt việc khó hiểu xảy ra chỉ trong mấy tiếng đồng hồ, anh em nhìn nhau rùng mình không nói nên lời, tôi vẫn băn khoăn 1 đống câu hỏi không có câu trả lời ….

Ngoài lề, tháng 8/2014 bà già chết, đúng vào ngày chết của con gái bà, trong miệng bà có nhúm lông chó, ngôi nhà cấp 4 được dỡ đi, mảnh đất được cán xi măng thành mảnh đất trống

Đây là những gì tôi quan sát và kể lại, các thím đọc mong đừng gạch đá, hi vọng nhận được phản hồi tích cực để viết thêm ( biết là xưng tôi không phải truyền thống vozer nhưng quen rồi, với lại nghề nó thế

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận